Nguyễn Trãi

Du Sơn Tự




Đoàn trạo hệ tà dương
Thông thông yết thượng phương
Vân quy thiền tháp lãnh
Hoa lạc giản lưu hương
Nhật mộ viên thanh cấp
Sơn không trúc ảnh trường
Cá trung chân hữu ý
Dục ngữ hốt hoàn vương (1)


Dịch Nghĩa:

Buộc mái chèo ngắn lúc xế chiều - Vội vàng lên chiêm bái chốn cao ấy - Mây kéo về, giường nhà sư thêm lạnh - Hoa rụng xuống con suối thoảng mùi thơm - Tiếng vượn kêu dồn trong hoàng hôn - Bóng trúc vươn dài trên sườn núi quạnh - Trong cảnh thực có nhiều ý gợi - Muốn nói ra nhưng bỗng quên mất.


Dịch Thơ:

Viếng Chùa Núi

Ghé thuyền trong buổi hoàng hôn
Vội lên chiêm bái sơn môn Phật Đà
Giường thiền nhuốm lạnh mây xa
Bên bờ suối đượm hương hoa ngát mùi
Vượn chiều kêu giục liên hồi
Trên sườn núi quạnh trúc dài bóng buông
Cảnh kia gợi ý lạ dường
Giờ sao quên bẵng, nan phương diễn bày!

Bản dịch của Lê Cao Phan


Chú thích:
(1) Chữ vong đọc là vương để hiệp vần.

Được bạn: diên vỹ sưu tầm / đưa lên
vào ngày: 3 tháng 2 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Du Sơn Tự"